Ngày đó tớ chỉ là một con nhóc 17 tuổi, mơ mộng và trẻ con. Ở cái độ tuổi ngày ngày chỉ có ăn, chơi và học, câu chuyện của bọn gái chúng tớ hầu như chỉ xoay quanh những quán ăn vặt, trà sữa và… lũ con trai.
Tưởng như thanh xuân của cô gái cuối cấp sẽ cứ trôi qua yên bình như thế cho đến khi tớ bất ngờ biết được: cả 2 cô bạn thân của tớ đều đã có người yêu! Thực lòng mà nói, tớ rất mừng cho họ thế nhưng sâu bên trong, tớ vẫn có cảm giác ghen tị và tủi thân cực kỳ. Tớ chẳng phải là đứa xinh xắn nhất nhưng trái tim tớ vẫn luôn sẵn sàng để tiếp đón một chàng hoàng tử bạch mã của đời mình.
Mặc dù bạn trai của họ đều là những cậu trai bằng hoặc lớn hơn 1 tuổi, thế nhưng khi đi chơi chung cả đám với nhau, tớ vẫn cảm thấy lạc lõng và xa cách cực kỳ.
Cho đến một ngày, ước muốn của tớ cuối cùng cũng thấu tới trời cao.
Tối hôm đó, khi tớ đang lướt facebook xem linh tinh thì một tin nhắn lạ mặt bất chợt được gửi đến: “Chào em!”. Vốn không phải là một cô gái nổi bật trên mạng xã hội lẫn trong trường, ban đầu tớ rất tò mò về tin nhắn bí ẩn này.
Dù sao thì đang lúc buồn chán, cũng chẳng có lý do gì để bỏ qua tin nhắn lạ lùng này cả. Chúng tớ bắt đầu trò chuyện với nhau được một lúc và dần nhận ra anh chàng này khá thú vị.
Kể từ hôm ấy, ngày nào bọn tớ cũng nhắn tin với nhau từ sáng tới đêm, kể cả trong giờ học hay giờ nghỉ trưa. Cho đến một hôm, anh ta ngỏ lời muốn gặp tớ ở ngoài đời và cả hai đã hẹn gặp nhau ở một quán trà sữa. Lần đầu tiên được một chàng trai rủ đi chơi riêng, tớ cảm thấy cực kỳ bồn chồn và hồi hộp. Và khi chạm mặt anh ở ngoài đời, trái tim tớ như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Anh giới thiệu mình là Tuấn, 22 tuổi và đang là một sinh viên của một trường đại học có tiếng. Ban đầu tớ cảm thấy hơi lo lắng vì sự chênh lệch tuổi tác của cả hai, nhưng vẻ ngoài tự tin và giọng nói trầm ấm đầy trưởng thành của anh đã mau chóng khiến tớ bị hớp hồn.
Suốt buổi đi chơi ngày hôm đó, tớ không thể rời mắt khỏi anh. Tuấn dường như cũng rất hứng thú với tớ, anh liên tục hỏi về cuộc sống cũng như mọi thứ về tớ.
Bất chợt, Tuấn chạm vào tay tớ và ngay khoảnh khắc đó, cả người tớ trở nên nóng bừng. Vào cuối buổi hẹn (đúng vậy đó, đây là một buổi hẹn hò thực sự đấy!), Tuấn đã đặt lên môi tớ một nụ hôn ngọt ngào.
Ôi trời! Ngay giây phút đó, cảm giác của tình yêu tràn ngập trong tớ, cả người tớ như bay bổng qua 9 tầng mây. Tớ và Tuấn đã cùng chụp một bức ảnh selfie với nhau để làm kỷ niệm và riêng tớ cũng muốn có điều bất ngờ để khoe với những cô bạn thân của mình.
Ngày hôm sau đi học, tớ đã kể hết tất cả mọi thứ với hai cô bạn và cho họ xem bức ảnh selfie đó. Ban đầu cả hai đều tỏ ra khá bất ngờ và thắc mắc rằng liệu anh ta có quá “già dặn” với tớ không. Ai mà quan tâm cơ chứ? Mấy cô gái này chỉ đang ghen tỵ với tớ thôi.
Kể từ sau buổi hẹn đầu tiên, Tuấn vẫn thường xuyên nhắn tin với tớ kể cả trong giờ học. Anh thậm chí còn liên tục gửi cho tớ những icon phẫn nộ mỗi khi tớ không thể trả lời ngay lập tức. Tớ đã nghĩ điều đó thật đáng yêu. Anh ấy quan tâm đến tớ thật nhiều.
Mẹ tớ cũng biết về mối quan hệ yêu đương tình tứ này. Thế nhưng trái với suy nghĩ của tớ, bà tỏ ra cực kỳ phản đối mối quan hệ này.
“Mẹ không đồng ý đâu. Anh ta lớn hơn con rất nhiều đấy. Coi chừng con bị anh ta dụ dỗ đó nha.”
Nhưng mà tớ chẳng để bụng đâu. Mẹ lúc nào cũng dạy dỗ, nhắc nhớ tớ đủ điều. Tuấn và tớ vẫn gặp gỡ nhau gần như mỗi ngày, ngoại trừ việc anh ta luôn từ chối gặp gỡ bạn bè tớ cũng như không muốn tớ gặp bạn của Tuấn. Tớ đã nghĩ rằng chuyện này thật lãng mạn, Tuấn là một anh chàng thích một tình yêu bí mật chăng?
Thỉnh thoảng, tớ cũng cảm thấy mối quan hệ này hơi… phiền phức. Bên cạnh việc Tuấn luôn ép tớ phải trả lời tin nhắn gần như ngay lập tức, anh còn muốn tớ phải có mặt bất cứ khi nào anh ấy gọi, kể cả khi tớ đang kẹt một số thứ. Những lần Tuấn cố gắng gần gũi quá mức mỗi khi chỉ có 2 đứa cũng khiến tớ cực kỳ không thoải mái.
Bởi đó là tình yêu mà. Tớ đã nghĩ như thế đấy. Tuấn là một chàng trai tuyệt vời, đẹp trai, tài giỏi và là người bạn trai mà tớ yêu thương nhất.
Cho đến một ngày tớ bắt gặp Tuấn đang đứng nói chuyện với bạn bè trong khi đang đợi tớ ở đầu đường. Tớ cảm thấy rất hứng thú vì lần đầu tiên được gặp bạn bè của anh.
Và khi tớ đang tiến tới chỗ họ trong lúc Tuấn đang mải mê với câu chuyện của mình:
“Tụi bay biết không, tao đang quen một con nhỏ 17 tuổi khờ cực kỳ luôn. Nhỏ đó yêu tao như điếu đổ ấy. Nhỏ lúc nào cũng nghĩ tao là tình yêu của đời nhỏ! Thậm chí tao nói gì nhỏ cũng theo răm rắp!”
Cả bọn liền cười ồ lên sau khi Tuấn kết thúc câu nói. Trong khi đó ở đằng sau, tớ sững người, như thể có ai đó vừa đấm vào bụng tớ một cú thật mạnh vậy. Tớ đang định bỏ đi trong đau khổ thì lòng tự trọng của tớ bất chợt nổi lên.
Tớ quyết định ba mặt một lời với anh ta: “Anh nghĩ đùa giỡn với tình cảm của một cô gái là hay ho lắm à? Ít nhất thì tôi cũng luôn thành thật với tình cảm của mình. Tự nhìn lại mình đi, anh đang bị một đứa nhóc 17 tuổi dạy dỗ trước mặt mọi người đấy!”
Và tớ quay đi không một chút hối hận trong khi Tuấn bị bạn bè cười nhạo không ngớt ở đằng sau. Mẹ tớ là người đã an ủi và quan tâm đến tớ rất nhiều sau tất cả mọi chuyện.
Bà vỗ về tớ rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ qua và bà mong rằng tớ đã học được một bài học. Và đúng là như vậy. Từ sau sự việc đó, tớ đã sáng mắt ra hoàn toàn.
Bạn không nên để bản thân trở thành con rối trong một mối quan hệ gần gũi. Quan tâm đến những người xung quanh mình và nghĩ đến cảm xúc của bản thân đầu tiên chính là những gì mà tớ đã học được.
Nếu như bạn cũng có một trải nghiệm về một mối quan hệ “độc hại” như của tớ. Hãy chia sẻ với YAN NEWS về cách mà bạn đã vượt qua được bên dưới phần bình luận với nhé.