
Em đã qua bao nhiêu những bốn mùa
Bốn mùa nào có anh trọn vẹn
như giấc mơ một thời thiếu nữ
em vẫn mơ...
Là anh
nhẹ nhàng như mưa bụi mùa xuân
Một chút ngây ngô, một chút dại khờ
yêu em bằng thứ tình yêu trong sáng nhất
Là anh
Mùa xa trường, mùa chia ly là mùa anh đến
bỏng cháy như mặt trời, mát lành như làn gió
Cho em dịu ngọt thật nhiều
Nhưng không thiếu nỗi đớn đau
Yêu ư? Sao chẳng hẹn hoa cau
Xa nhau lòng không bình lặng
Em ru tình trong mùa thu trầm lắng
À ơi ngủ ngoan...
Anh hiện ra rất đỗi dịu dàng
Không phải mơ
Là anh
Sâu thẳm yên bình vỗ về em trong cơn tuyệt vọng
Lặng lẽ đưa em qua vùng biển sóng
Để rồi Lặng lẽ rời xa
Tưởng chừng như phiền muộn sẽ qua
Và giá lạnh sẽ đóng băng niềm nhớ
Đóng băng luôn trái tim không biết thở
Sao cứ đập rộn ràng khi sóng bước cùng anh
Và anh Con người luôn rượt đuổi công danh
Lại có thể cùng em lang thang mỗi tối
Có thể kiên nhẫn đợi chờ em nguôi giận dỗi
Lại có thể im lặng cúi đầu bỏ cuộc với tình yêu
Thế rồi em
Tuổi xanh cứ thế trôi
Liệu có mùa thứ năm cho em được sống
Bốn mùa trôi qua còn lại gì, một trái tim xói rỗng
Ngoác miệng rỉ đau
Lại ru tình
À ơi, bao nhiêu 4 mùa để mình lại có nhau
Bài viết này thuộc quyền sở hữu của tác giả Cá Hồ Đồ., thể hiện góc nhìn riêng của tác giả và được MLOG độc quyền đăng tải. Những trang web khác muốn đăng lại nội dung này vui lòng liên hệ BQL MLOG qua email: info.mlog@yan.vn. Xin chân thành cảm ơn! |
