Khi em yêu anh, em mặc kệ hết. Em cứ nghĩ chỉ cần em yêu chân thành, hi sinh là mình sẽ được đáp lại. Nhưng đó thật sự là một suy nghĩ hoàn toàn sai lầm và dại khờ đến ngu muội của em...
Em năm nay 30 tuổi đã có chồng và chưa có con. Em quen chồng em năm em 18 tuổi, vì em yêu u mê mù quáng nên em bỏ cả việc học và sống chung với nhau như vợ chồng rồi đăng kí kết hôn với anh ấy. Do hoàn cảnh nhà anh ấy không được tốt nên không tổ chức đám cưới, ba mẹ anh ly hôn, ba anh là người bạc bẽo còn mẹ anh là một người phụ nữ ăn chơi nợ nần, anh còn có một người em gái bị bệnh Down…
Nhưng em yêu anh, em mặc kệ hết. Em cứ nghĩ chỉ cần em yêu chân thành, hi sinh là mình sẽ được đáp lại. Nhưng đó thật sự là một suy nghĩ hoàn toàn sai lầm và dại khờ đến ngu muội của em.
Sống được năm đầu anh cũng thương chiều em, mẹ anh và anh bảo em nghỉ làm ở nhà nội trợ và trông chừng đứa em bị Down, em cũng nghe theo, chẳng bao giờ em cãi lại hay hỗn láo với mẹ anh. Bước qua năm thứ hai anh biến thành con người khác. Anh không còn tôn trọng em nữa, anh hay bỏ em đi chơi với bạn, đi nhậu về hai đứa cãi nhau, anh đánh chửi em. Anh xem bạn bè anh quan trọng hơn em, anh có thể làm em buồn nhưng với bạn bè thì anh lại làm vui lòng họ.
Em đau khổ, em cứ nghĩ rồi một ngày nào đó anh sẽ nhận ra em yêu thương anh biết bao nhiêu và anh sẽ yêu thương em trở lại. Em sai lại càng sai, chính suy nghĩ này mới đẩy em vào bế tắc. Ngày qua ngày em sống lầm lũi như vợ hờ, khóc, tự kỷ, bị bỏ mặc, đánh đập, cũng chỉ vì một chữ yêu quá hóa ngu của em. Em cũng muốn buông bỏ làm lại cuộc sống, nhưng em không còn mặt mũi nào đối diện với gia đình của em.
Khi em quen anh, gia đình em một mực ngăn cản, nhưng em đã nhất mực đi theo anh và còn mạnh miệng nói với mọi người dù sướng hay khổ em sẽ chịu hết. Và em phải chịu. Em cũng không thể ngờ là em có thể u mê biến mình thành một người phụ nữ rẻ rúng lâu đến vậy.
Khoảng 7 năm sau mẹ anh nợ nần chồng chất phải bán nhà, thế là em với anh ra nhà trọ sống riêng. Em cứ nghĩ rằng khi anh giờ là một người đàn ông chẳng còn nhà cửa gì, em vẫn ở bên anh, em đi làm, nương tựa nhau thì anh sẽ thay đổi.
Nhưng không, anh vẫn đi nhậu tụ tập với đám bè của anh, rồi về cãi nhau đánh đập chửi em. Đỉnh điểm là em có thai rồi em bị sảy nhưng anh vẫn đi nhậu và vẫn đối xử tệ với em. Lần này thì em đã tỉnh ngộ, em sáng mắt ra, em không còn ngu nữa. Em thay đổi, em kệ anh giờ em chỉ sống cho bản thân, và em không cho anh cái quyền được đánh em, chửi em, xong lại được em tha thứ.
Em là một người phụ nữ hiện đại, chỉ vì yêu mù quáng mà em mới đánh mất bản thân mình. Em đã bỏ lỡ quá nhiều điều trong cuộc sống, con đường học vấn, những ước mơ, cả một tuổi trẻ không thể quay lại. Giờ em được sống là chính mình, em lại cảm thấy mình xinh đẹp có giá trị, em đi học đàn, em đi chơi tụ tập với nhóm bạn thân… Em không còn là một người phụ nữ nhu nhược vật vã khóc lóc vì bị bỏ mặc nữa.
Nhưng tình yêu nó giống như một con chó vậy, khi mình đuổi nó thì nó chạy, khi mình chạy thì nó đuổi. Anh ấy lại cần em, rồi nói anh đã thay đổi anh sợ mất em. Khi em bỏ anh đi thì anh khóc, anh làm mọi chuyện để được em tha thứ và anh muốn hai đứa yêu và sống với nhau như lúc đầu. Em cảm thấy anh dường như đã biết mình sai và ân hận.
Nhưng trong thời gian này em đang tìm hiểu một người khác. Người ấy muốn cưới em làm vợ. Nhưng em cũng không yêu người này nhiều vì trải qua bao nhiêu chuyện lòng em đã cứng hơn. Sống với anh cũng ngần ấy năm, nói không còn cảm xúc thì là dối lòng mọi người ạ. Trong khi giờ anh nhìn tội lắm, còn người kia thì em không cảm thấy thật sự sẵn sàng để cưới và chung sống ngay. Em phân vân không biết mình bỏ anh có tàn nhẫn không trong khi anh đã hối lỗi ân hận. Còn làm vợ người kia thì em chưa sẵn sàng...
Ảnh: Internet
Bạn đọc muốn chia sẻ tâm sự câu chuyện thật của mình, góc nhìn cuộc sống, chuyện thầm kín, tư vấn tình cảm với MLOG có thể gửi thư tới email: [email protected] với tiêu đề thư: TÂM SỰ. MLOG sẽ đăng chia sẻ của bạn với tiêu chí ẩn danh. Bài viết mục TÂM SỰ không nhận sáng tác, không có nhuận bút, biên tập có quyền chỉnh sửa nội dung phù hợp để đăng lên trang. Xin chân thành cảm ơn! |