Giới văn phòng Sài Gòn giờ đây có thể "lười biếng" ở tại văn phòng nhưng vẫn thưởng thức được sushi siêu ngon chỉ qua một cú điện thoại.
Những ngày tháng 10 cuối mùa mưa, cứ thấy ngày nào sáng tỉnh dậy đi làm trời mát mát âm u một chút là y như rằng hôm ấy trời mưa như trút cả buổi, thậm chí cả ngày trời. Và cũng y như rằng cả bọn phòng kinh doanh chúng tôi tự biết thân biết phận trưa hôm ấy lại phải chui vào căn tin tòa nhà công ty mà ăn vội đĩa cơm hay bát mì cho qua bữa.
Thân làm nhân viên kinh doanh, suốt ngày phải chạy ngược chạy xuôi tiếp khách, nên thực sự thời gian đi ăn trưa một cách “nghiêm túc” là không nhiều. Có hôm giấy tờ trình sếp kí lại cả đống thì trưa hôm đó cũng "xác định" là ngồi vùi đầu làm cho xong để kịp chiều còn trình kí duyệt. Đứa nào có ra ngoài đi công cán gì đó thì lúc về tiện tay quẳng cho vài ổ bánh mì thịt hay hộp cơm gì đó để lót dạ.
Thỉnh thoảng chúng tôi cũng có gọi đồ ăn ngoài về cho thoải mái một chút nhưng tình trạng thức ăn đến tay thì "nguội ngắt nguội ngơ" hoặc có hôm đợi mãi không thấy người giao hàng đâu cả. “Kẹt thức ăn” trưa cho dân văn phòng chúng tôi cũng y như kẹt xe những giờ cao điểm. Thế rồi lại đành quay về với cơm căn tin và mì ăn liền cho nhanh.
Rồi mới tuần trước đây thôi, khi đi ngang quầy lễ tân, thấy cô bé tiếp tân đang cắm cúi ăn cơm trưa, trước mặt là một cái hộp gì đó nhỏ nhỏ, nhìn sao nhiều màu sắc hay hay, mà mãi sau này tôi mới biết được thành phần của nó.
Tôi mới buông một câu trêu cô gái trẻ, “Chà, chị mà cũng có thời gian nấu cơm ở nhà mang đến như em thì tốt quá, khổ nỗi bận tối mặt em ạ”. Ngờ đâu con bé ngẩng lên cười thật tươi và nói: “Dạ, em đâu có tự nấu đâu chị, em làm gì mà nấu được ngon vậy, cái này là Bento, em đặt người ta giao ở đây nè chị”, rồi cô gái xoay vội cái laptop cho tôi xem, trên màn hình là một dãy các món ăn giao tận nơi. À, thì ra đây là một nhà hàng Sushi chuyên dịch vụ giao thức ăn.
Bento là tên gọi của một hộp thức ăn vừa có cơm, thịt, rau tạo nên nhiều màu sắc như vậy. Nhìn qua rất hấp dẫn, nhưng tôi nói với cô bé là tôi không ăn được đồ sống đâu. Vì mặc định trong đầu tôi các món ăn Sushi của Nhật Bản thì chỉ toàn là cá, thịt sống gì đó mà thôi.
Thế là cô bé nhiệt tình mở luôn hộp thức ăn đang dang dở ra mời tôi ăn thử và giải thích: “Không có đâu chị ơi, Sushi có rất nhiều loại chứ cá sống chỉ là một phần thôi, chị ăn thử miếng cơm cuộn này đi”. Tôi cũng ậm ừ ăn thử cho biết, và tôi bị thuyết phục luôn từ cái khoảnh khắc ấy. Tôi còn nhớ đó là một miếng cơm cuộn cá hồi phô mai, thơm thơm, ngọt ngọt mà không ngán.
Thế là suốt một tuần sau đó, tôi nhờ luôn cô bé đặt hàng riêng giúp tôi mấy suất Bento ăn cho mỗi buổi trưa. Hỏi ra chi phí nếu đặt cho cả tuần thì cũng không đắt lắm, và họ còn thay đổi món linh hoạt theo ý mình.
Ngoài cơm cuộn đa dạng như cuộn trứng, cuộn cá hồi, cá nướng... và các loại sốt lạ lạ mà hấp dẫn thì còn có cả các món chiên nướng, như chả tôm chiên giòn, thịt heo chiên xù, và các loại rau đa dạng như đậu bắp nhồi tôm, cà tím. Tôi phó mặc cho cô bé chọn giúp tôi luôn các thành phần bên trong, để mỗi lần ăn được món mới thì lại có 1 cảm giác thú vị hơn, cái nào không hợp khẩu vị thì lần sau không ăn nữa, cái nào ngon thì tôi cứ thế ăn suốt cả mấy tuần trời. Rồi dần dần “Bento” lan ra cả phòng.
Được cái không hiểu sao bên nhà hàng này giao hàng rất nhanh, cứ đầu giờ nghỉ trưa là chúng tôi đã nhận được, ăn xong cũng vẫn còn thời gian nghỉ ngơi 1 lúc trước khi vào ca chiều. Mà điểm cốt yếu là không bị ngán như ăn cơm hộp hay mì ăn liền khô khan nữa. Khẩu phần ăn thì đa dạng các loại lớn nhỏ, mấy anh con trai thì gọi phần lớn 1 chút, còn tôi phụ nữ ăn hết 1 phần nhỏ thôi cũng đã đủ no vừa phải đến chiều rồi.
Thế rồi từ đó “Bento” trở thành một danh từ thay thế cho bữa trưa. Gần đến giờ trưa là mọi người lại í ới hỏi nhau: “Hôm nay Bento không?”. Ai người lạ mà tình cờ ở trong phòng lúc đó chắc không thể hiểu được chúng tôi nói gì. Bữa trưa của chúng tôi trở nên lạ lùng mà gần gũi như vậy đó.
Sau này tìm hiểu ra, tôi mới biết có rất nhiều nhà hàng có dịch vụ này mà bấy lâu mình không để ý, chỗ chúng tôi hay gọi món là nhà hàng Coco Sushi, họ tự nhận họ chỉ là kiosk (ki-ốt) bán thức ăn nhỏ, nghe rất dễ thương, và các kiosk này cũng nằm rải rác ở những quận trung tâm nên việc giao thức ăn rất thuận lợi.
Thực đơn thì cũng không cần phải cầm tờ rơi gì cả, giữa thời đại công nghệ này thì chúng tôi chỉ cần bật điện thoại, lên trang mạng của tiệm mà xem thực đơn thôi. Mọi thứ trở nên thuận tiện và nhanh hơn biết chừng nào so với ngày trước, vừa căng thẳng vì công việc mà còn chẳng được ăn uống đàng hoàng. Bây giờ thì ổn rồi nhé. Xin chia sẻ lên đây để các đồng nghiệp văn phòng như tôi có thêm nhiều sự lựa chọn ăn trưa thuận lợi mà vẫn đảm bảo ngon miệng, sức khỏe.