Hẹn gặp Võ Hạ Trâm tại căn hộ ở quận Tân Bình, phụ nữ mang thai đến tháng thứ 5 bụng đã lớn dần nên cô hạn chế di chuyển đến những quán xá không thoải mái cho việc phải ngồi lâu một chỗ. Nếu mọi người nghĩ rằng nhà ca sĩ phải lộng lẫy, xa hoa, vật dụng cao cấp hàng đầu thì đến nơi đây bạn sẽ cảm thấy nó khá đơn giản, bình dị như chính cách tính cách của chủ nhân. Nán chân 2 giờ đồng hồ, ê-kíp thấy rõ niềm vui và sự hân hoan, ánh mắt rạng ngời, nụ cười hạnh phúc khi cô nhắc đến chồng, câu chuyện mình lần đầu đến với thiên chức làm mẹ như thế nào.
Kể từ MV Nhà anh trên đỉnh cheo leo từ đầu 2020 đến nay khán giả chưa thấy có thêm sản phẩm mới, chị có chia sẻ gì về điều này?
Tôi là một ca sĩ không theo mảng giải trí nên các kế hoạch về âm nhạc, sản phẩm không đi theo tháng mấy, năm nào phải ra cái gì mà mọi thứ nó đi theo cảm xúc. Phải là mình thích, gặp được ca khúc hay đúng ý thì mới bắt đầu làm. Đó là đặc thù riêng của nghệ sĩ đi theo dòng nhạc chuyên môn nhiều hơn. Tôi nghĩ ra sản phẩm nhiều hay ít không quan trọng bằng chất lượng mà mình mang đến, hiệu quả ra sao. Xác định con đường mình đi là con đường lâu dài nên tôi vẫn bình thản với các dự án, khi đủ chín mùi sẽ cho ra sản phẩm phù hợp với thời điểm đó.
Có bao giờ chị cân nhắc về con đường mình chọn?
Tôi xác định một điều chuyên môn sẽ đi ngược với thị hiếu. Tất cả những gì thuộc về trending, giới trẻ, thời trang, hot nó không dành cho mình. Mình lựa chọn và có suy nghĩ rõ ràng nên sẽ không lăn tăn, lấn cấn gì cả.
Chị nghĩ thế nào khi hiện tại vị trí của ca sĩ trên thị trường được đánh giá qua top trending?
Đối với cá nhân người làm chuyên môn, giảng viên tôi đánh giá ca sĩ phải hát hay. Tôi không quan tâm độ hot hay top trending, những cái gì rầm rộ triệu view, tôi chỉ muốn lắng nghe giọng hát và cách truyền tải, thông điệp bài hát của ca sĩ đến khán giả thế nào.
Tôi vẫn tôn trọng những người làm nghề, bởi vì các bạn có những sự lựa chọn riêng, quan trọng là ta biết được hướng đi và mang lại kết quả tốt thì đó là sự lựa chọn đúng đắn cho dù bạn đang đi theo hướng chuyên môn hay không chuyên môn.
Về thành viên mới trong 2021, cảm xúc của chị thế nào khi đón nhận điều này?
Có em bé là trong kế hoạch của hai vợ chồng. Từ trước chúng tôi thống nhất sẽ để vợ chồng son 2 năm. Đúng 2 năm thì thả bầu, may mắn trong 3 tháng đã đậu em bé. Tôi nhớ lúc thử thai, hai lần đầu rất quan tâm tại vì mình mong chờ nhưng lại 1 vạch. Đến lần thứ 3 thử xong lại để đó và không quan tâm, nào ngờ 2 vạch. Lúc ấy ngỡ ngàng và khóc rất nhiều, khóc như một đứa trẻ.
Tôi nhắn tin cho chồng: "Chồng ơi, chúc mừng anh đã được làm cha". Chồng cũng tỉnh lắm: "Em đừng giỡn nha". Tưởng anh sẽ nói "Ôi anh hạnh phúc quá" nhưng không, "Anh mắc cỡ quá. Tại vì anh làm cha lần đầu nên mắc cỡ". Sau đó ảnh rất vui, báo tin cho mẹ chồng và mẹ khóc 2 ngày, khóc trôi cả đất nước Ấn độ. Bà vui lắm vì 20 năm mới có thêm cháu.
Lần khám thai đầu tiên ấn tượng với chị thế nào?
Hồi hộp lắm vì bác sĩ luôn nói siêu âm xem thai ở trong hay ngoài tử cung, có tim thai hay không. Đến lúc nghe những tiếng tim thai đầu tiên là tôi lại khóc, cảm thấy hạnh phúc lắm, lúc này tôi biết rằng một thiên thần nhỏ trong bụng đang khỏe mạnh. Tôi khóc nhiều lắm vì cảm giác thiêng liêng, không tả hết được.
Những ngày tháng có em bé, cuộc sống của chị thay đổi ra sao?
Mọi thứ không thay đổi nhiều, hai vợ chồng vẫn đi làm. May mắn tôi không nghén, vẫn đi hát cày show ầm. Tôi cũng chẳng thèm ngọt, thèm chua. Ba tháng đầu ăn nhiều hơn bình thường, ăn toàn tinh bột nhưng đến ba tháng tiếp theo thì ổn định hơn. Tôi vẫn duy trì ăn chay, có chế độ cụ thể để không tăng cân nhiều cho mẹ mà con khỏe mạnh.
Chị có lo ngại về việc mình phải nghỉ đi hát một thời gian, tạm thời không có cát-xê?
Lúc có con mình sẽ luôn dành những đièu tốt nhất cho con. Tôi sống có kế hoạch nên đã chuẩn bị sẵn sàng về mọi mặt, đặc biệt là kinh tế ổn định để có nghỉ hát vài tháng thì vẫn không stress hay áp lực tiền nong.
Việc đón tin vui của một người chồng nước ngoài có khác gì so với người Việt?
Tôi thấy sự đón nhận thông tin từ phía nhà anh mạnh mẽ hơn nhà tôi. Chồng có kể ở Ấn Độ khi gia đình có thành viên mới là sự kiện rất lớn, họ mừng vui và mỗi khi mẹ chồng điện thoại cho tôi đều cười hớn hở. Tình cảm họ dành cho mình nhiều hơn, mạnh mẽ hơn. Người Việt ít thể hiện nhưng người Ấn lại bộc lộ rất rõ. Chồng tôi ngày nào về cũng vạch bụng lên nói chuyện với con, hôn con, rất là dễ thương.
Anh chăm vợ có gì khác so với ngày trước?
Có chứ. Lúc chưa có em bé thì tôi chủ động mọi thứ, muốn ăn gì thì rủ bạn đi ăn. Nhưng từ lúc có bầu thì cứ: "Anh ơi em muốn ăn cái này, mua cái này", thì anh đều chở vợ đi. Sáng thức ăn giao tới thì chồng xuống lấy cho vợ ăn. Tôi hay đùa rằng: "Ôi có bầu sướng quá, phải tranh thủ thời gian làm bà hoàng này thôi".
Hai vợ chồng có tưởng tượng ngày mình có con sẽ như thế nào?
Chúng tôi nói chuyện rất nhiều, có cả tranh cãi. Một vấn đề thế này, ông xã muốn có con để nối dõi công việc kinh doanh của anh nhưng tôi lại muốn con phát triển theo khả năng. Cuối cùng cả hai đưa ra quyết định khi con lớn nếu có sự mạnh mẽ ở một niềm đam mê nào thì mình sẽ cho thử sức, nếu con chứng minh được thành công thì ủng hộ. Còn nếu con không làm được sẽ hướng về kinh doanh như anh. Thật sự chồng đã rất vất vả để làm việc ở Việt Nam nên anh mong muốn có con để tiếp tục công việc đó.
Năm nay dịp 8/3 với chị có khác biệt không?
Tôi nói thật lòng, các ngày lễ 8/3 hay 20/10 hay Valentine thì nhà tôi vẫn bình thường như bao ngày. Trước khi cưới chồng còn “xí xa xí xọn” ngày lễ phải đi chơi chứ bây giờ ngày nào cũng như ngày nào, vợ chồng cứ ở nhà hạnh phúc với nhau thì ngày nào cũng là Valentine. Chồng khi nào cũng yêu thương, dành tình cảm trọn vẹn thế là đủ đầy rồi.
Nhưng cũng nói lại một tí dù sao đây cũng là ngày đặc biệt của phái nữ. Năm nay lại có thêm em bé nên tôi được yêu chiều nhiều hơn, chắc sẽ yêu cầu chồng đưa đi chơi hay ăn uống gì đó.