Anh có thể vờ như nói dối em một lần nữa được không?

16:00 16/09/2014

Anh là người đàn ông em cảm thấy tuyệt vời nhất quả đất, anh luôn biết cách làm em phải bật cười khi đang nổi nóng với anh, anh luôn biết xoa dịu em bằng những nụ hôn nồng cháy. Anh luôn xem trọng cảm xúc của chính em, rất ít khi làm em phật lòng...

Thấm thoát thời gian trôi qua cũng đã khá là lâu, cũng đã bốn năm rồi kể từ ngày chúng ta quyết định dừng chân sau những năm tháng yêu nhau mặn nồng. Không biết anh bây giờ ra sao, anh sống như thế nào và anh đã thương ai chưa? Đó là những câu hỏi cứ lẩn quẩn trong suy nghĩ của em suốt bốn năm dài ròng rã, chưa bao giờ em thôi băn khoăn, chưa bao giờ em thôi nhớ về anh. Em biết, thương thầm trộm nhớ về người yêu cũ là thứ tình cảm đau đớn và xót xa nhất, nhưng sao em vẫn cứ dẫm bước lên lối mòn năm xưa, để rồi người chịu trận đau đớn nhất không ai khác lại là em.

Này anh, người đã - từng với cuộc sống của em, em không mong mỏi rằng anh sẽ lại yêu em, và em cũng chẳng đợi chờ ở anh một lời xin lỗi, tất nhiên em cũng chẳng thèm thuồng nắm lấy đôi bàn tay hao gầy của anh. Thứ em cần em ở anh bây giờ, là một lời nói dối, liệu rằng anh có tin?

Nếu như ngày xưa, điều em ghét ở anh là một lời nói dối, thì bây giờ em lại thèm khát lời nói dối đó đến từ anh. Anh nghĩ em yêu quá hóa điên đúng không? Chắc có lẽ, bởi chỉ có những kẻ lụy tình như em, mới thèm khát những thứ mà những người con gái khác cho rằng đó là sự phản bội đau đớn nhất và cũng là sự  lừa dối đầy tội lỗi nhất. Em cũng chấp nhận rằng mình không còn tỉnh táo nữa, nhất  là từ khi em gởi gắm trái tim yêu nhỏ bé này cho anh.

Em muốn tìm về lại những ngày thời quá khứ, tìm lại anh -  mối tình đầu của em, dù biết rằng sẽ rất là đau khi nghĩ về những chuyện đã qua, sẽ là rất mệt mỏi nếu cứ giữ mãi một hình bóng, nhưng xin anh cho em một lần được về lại chốn xưa, ôn lại những kỷ niệm một thời thương nhớ.

Anh hay nói dối em, những chiều tăng ca nơi công sở, nhưng thật ra đó chỉ là cái cớ, để anh hòa mình vào cuộc ăn chơi, la cà cùng những người bạn, anh sợ em giận nên cố giả vờ nói bận việc cơ quan, anh ngốc thật.

Anh nói dối em, anh chẳng nhớ ngày sinh nhật của em, nhưng anh cố tình âm thầm mà chuẩn bị bữa tiệc thật thịnh soạn để đợi em về.

Và cũng có những ngày, anh nói dối em, anh bị ốm nên xin nghỉ việc để ở nhà nằm nghỉ, nhưng thật ra nguyên ngày hôm đó, anh chỉ ôm em mà ngủ, thì ra anh muốn được như chú mèo làm nũng với chủ nhân của nó, muốn được em ôm hôn, chăm sóc...

Với em, những việc làm đó đáng yêu hơn là đáng trách. Anh là người đàn ông em cảm thấy tuyệt vời nhất quả đất, anh luôn biết cách làm em phải bật cười khi đang nổi nóng với anh, anh luôn biết xoa dịu em bằng những nụ hôn nồng cháy. Anh luôn xem trọng cảm xúc của chính em, rất ít khi làm em phật lòng, anh còn có thể nấu cho em bát cháo hành mà em cảm thấy ngon hơn Thị Nở nấu cho Chí Phèo nữa.

​ Liệu rằng, có bao giờ, như hôm nay anh có thể giả vờ nói dối em một lần nữa không? Em không cần anh phải làm gì cả, em cũng chẳng cần anh an ủi, vỗ về khi những nỗi buồn đến chào em, thứ mà em cần là một sự nói dối, không hiểu tại sao ngay bây giờ, em lại muốn nghe anh nói yêu em đến như thế này, mặc dù lời nói dối này có thể làm tan nát trái tim em, nhưng em vẫn muốn tìm về lại chốn xưa, tìm lại anh - người một thời nhung nhớ, nghe lại giọng nói thân quen năm nào, những hoài niệm thời quá khứ, cái tên người xưa, vẫn được em khăc cốt ghi tâm trong lòng.

Em thật sự muốn nói với anh, hãy nói dối em thêm một lần này nữa, dẫu biết là đớn đau, là hạnh phúc không trọn vẹn, nhưng em vẫn thèm khát một lần được nghe anh nói "Anh yêu em" ...

Bài viết này thuộc quyền sở hữu của tác giả Thảo Chocopie, thể hiện góc nhìn riêng của tác giả và được MLOG độc quyền đăng tải. Tựa gốc: Tâm thư gửi anh - người yêu cũ. Những trang web khác muốn đăng lại nội dung này vui lòng liên hệ BQL MLOG qua email: [email protected] Xin chân thành cảm ơn!