“Tôi muốn cả thế giới trải nghiệm cảm giác thực sự không chỉ của Marilyn, mà còn là Norma Jeane.” – đạo diễn Andrew Dominik chia sẻ.
“Blonde” dựa trên tiểu thuyết của tác giả Joyce Carol Oates năm 2000 được hư cấu về cuộc đời của Marilyn Monroe. Trong cuốn tiểu thuyết, Oates đã chắp vá từ những ghi chép, những sự kiện, bài báo, tin đồn về nữ minh tinh Marilyn Monroe và viết nên một câu chuyện hư cấu về cuộc sống của bà.
“Blonde” mang đến một bộ phim tiểu sử được đánh giá là ở mức tạm ổn theo một quỹ đạo quen thuộc bắt đầu từ thời thơ ấu bất hạnh của Monroe, làm sống dậy một thời kỳ danh tiếng chói sáng ngày càng tăng dần của bà. Bộ phim có cùng mở đầu như cuốn tiểu thuyết, với hình ảnh của cô gái mới lớn Norma Jean Baker (tên thật của Marilyn Monroe) chiến thắng trong một cuộc thi sắc đẹp ở California vào năm 1941 khi chỉ mới 15 tuổi.
Dù đã có khá nhiều bộ phim tiểu sử và tài liệu về Marilyn Monroe, nhưng dường như chưa có một bộ phim nào chạm được vào nội tâm của Marilyn Monroe, ở cả khía cạnh sự quyến rũ huyền bí, vẻ phù phiếm và cả sự tổn thương với cuộc đời riêng nhiều cay đắng của nữ minh tinh nổi danh nhất Hollywood thế kỷ XX.
Bộ phim “Blonde” dù rất cố gắng tìm được những nỗi đau, những bi kịch về cuộc đời của Marilyn Monroe để khai thác lòng thương của khán giả nhưng có vẻ như đã bị phản tác dụng. Bộ phim chỉ như một bản tin tổng hợp về những thông tin hư cấu hay những tin đồn bủa vây vây Marilyn xuất phát từ người trong giới, những người làm việc chung với bà và cả những người chưa hề gặp nhưng luôn bàn tán về bà.
Với hàng đống chất liệu như vậy, Blonde đọng lại là bộ phim phơi bày thân thể diễn viên quá mức và lấy nước mắt theo cách làm khán giả mủi lòng chứ không thực sự lay động họ. Không phải ngẫu nhiên những cảnh nóng của phim bị chê vô vị, sống sượng, thừa thãi bởi có những chi tiết khán giả khi xem không hiểu được mục đích khi đạo diễn đưa vào bộ phim.
Chi tiết Marilyn phá thai cũng được đạo diễn mô tả trực diện với mục đích gây sốc cho khán giả, lôi kéo sự thương cảm cho nhân vật. Nếu nhân vật chính phải vất vả chịu đựng trong những phân cảnh ấy, thì trước màn hình, khán giả cũng đang phải vất vả chịu đựng những cảnh phim xử lý thiếu tinh tế của bộ phim.
Hàng thập niên qua, cuộc đời đầy bi kịch của Marilyn Monroe đã được khán giả truyền tai nhau, được thêu dệt nên hàng ngàn phiên bản bởi những lời đồn đại, thông tin từ các phương tiện thông tin đại chúng. Chính vì vậy, bà luôn bị hiểu nhầm là một phụ nữ đẹp nhưng điên cuồng, ngốc nghếch, mê tiền. Tuy nhiên, dưới góc nhìn mới mẻ và cởi mở ở thế kỷ này, người xem trông chờ một bộ phim có thể khai thác sự phức tạp trong nội tâm của Marilyn Monroe, để có thể thấu hiểu bà một cách văn minh, thay vì lôi những mẩu chuyện không xác thực về bà ra để làm phim và câu nước mắt thêm một lần nữa.